Lúc mẹ sống sao không phụng dưỡng
Khi chết rồi khóc lóc mà chi
Bày giỗ to, đông khách làm gì ?
Ôi tất cả chỉ là vô nghĩa
Phần mộ lớn nhất nhì nghĩa địa
Cũng chỉ là hình thức khoe danh
Xác mẹ già nằm dưới mồ xanh
Mai sau cũng trở thành cát bụi
Lúc mẹ sống sao đành hất hủi
Khi chết rồi tủi tủi thân thân
Sống ở trần phải biết chữ nhân
Không trọn đạo, nghĩa là bất hiếu
Vốn lẽ thường sao người không hiểu
Hay vờ quên phó mặc cho đời
Chỉ đôi lời nhắc nhở người ơi !
Mẹ mãi mãi vầng trăng kỳ diệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét