Sau khi giảng xong bài
“Thơ con cóc”. Thầy Hồng cười mỉm chắp tay sau đít, đọc bốn câu thơ:
...
Con
cóc ngồi đó, con cóc nhảy đi.
Rồi
thầy chỉ từng bạn phải ứng khẩu tiếp:
Trần
Ngọc Soạn: Ỡm ờ
Con
cóc nhảy đi, con cóc nằm ì
Phùng Ngọc Thành: Hại bạn
Con
cóc nằm ì, con cóc chết luôn.
Lã Trọng
Thanh: Cứu nguy
Con
cóc chết luôn, con cóc thở ra.
Phan Minh: Khép vòng
Con
cóc thở ra, con cóc ngồi đó.
Tuyệt! lớp tôi làm thơ nhanh như gió, hay như
cóc.
Nhớ về một thuở Trần Cao Vân - Tam Kỳ - QN